Hận - chữ duy nhất sử dụng để hình dung đoạn tình cảm của Ninh Hoắc Đông và Sơ Địch. Nhưng có lẽ chữ ‘hận’ này chỉ là dưới góc nhìn của Sơ Địch, còn dưới góc nhìn của Ninh Hoắc Đông lại là một chữ ‘yêu’.
Hai năm trước, hắn buông tay để cô rời đi. Hai năm sau, Ninh Hoắc Đông nhận ra cuộc sống của mình không thể thiếu Sơ Địch, hắn lại dùng cách ti tiện nhất để ép cô trở về bên cạnh hắn.
“Trong tay tôi có tro cốt của ba mẹ em, A Địch, em không có lựa chọn khác”.
Sơ Địch mỉm cười, nói.
“Phải, tôi không có lựa chọn khác!”.
comment