Văn án
Đường Mộng xuyên thành cô út mờ nhạt trong một cuốn truyện thiên kim thật – giả.
Cháu gái thật bị bế nhầm từ lúc nhỏ, sống mười mấy năm ở vùng quê nghèo, gầy còn da bọc xương.
Cháu gái giả được nâng như trứng hứng như hoa, từ nhỏ đã không phải lo chuyện cơm áo, sống như một cô công chúa nhỏ.
Sau khi về nhà, cháu gái thật phải cẩn thận từng li từng tí, thậm chí chẳng dám nói năng lớn tiếng, mà bố mẹ và người nhà đều đối xử lạnh lùng với cô bé.
Cháu gái giả thì lại được cặp vợ chồng già yêu thương, tiếp tục nuôi nấng, không ít lần trong tối ngoài sáng chèn ép cháu gái thật
comment