Vội vàng rời khỏi thành phố Đồng An, Khương Ninh dọn hết đồ đạc của mình để lại nhà chú ruột.
Chỉ còn lại một mình Tống Nguyên Dã.
Cô ôm theo cảm xúc thầm kín chứa đầy nỗi lòng thiếu nữ, đi từ nam chí bắc.
Khương Ninh vốn tưởng rằng, tình cảm thầm kín này sẽ không bao giờ có thể trông thấy ánh sáng nữa.
Cô cũng không bao giờ nghĩ rằng, sau một thời gian dài, người mà cô luôn nghĩ tới suốt tám năm lại đang "mở chiếc hộp bí mật" mà cô chôn giấu, tình yêu thầm kín của cô cứ vậy mà có thể nhìn thấy ánh mặt trời.
Khi còn trẻ, hầu như trong lòng mỗi người đều có một người để mong nhớ ngày đêm, Khương Ninh cũng không ngoại lệ
comment