Editor: p3104
Anh Tử ngồi trên ghế vừa ăn xong kẹo ngọt, vừa dùng mắt quan sát nhà của chị. Sàn nhà bằng gỗ thật rắn chắc, hai ba phòng nhỏ, trông ngăn nắp sáng sủa.
“Em chạy tới đây như vậy, anh không nói gì sao?” Chị của Anh Tử đưa cho cô một cái tách sứ, bên trong là nước trong, Anh Tử uống một hớp, rồi bĩu môi nói: “Anh ấy nói gì thì làm sao, anh ấy không nên nghe lời chị dâu nói gả em đi!” Anh Tử nói xong thì ngẩng đầu lên, hai bím tóc quê mùa cũng lung lay theo, “Bây giờ giải phóng, cơ hội cho con gái ngẩng đầu đã đến. Lần này em tới nội thành sẽ không dự định trở về
comment