Mưa bụi bay, gió khẽ lay, tựa như mối tình si không dứtTuyết trắng rơi, hoàng hà đục, mặc cho người chịu nỗi đau tuyệt tình.Bỏ xuống đi, kiếm trong tay, ta tình nguyệnGọi trở lại mối tình trong tim, số mệnh đã dứt.Tại sao phải để cô độc vây quanh, người ở bên kia thế giới Tình yêu sâu đậm dành cho ta, làm sao có thể chỉ dùng từ ngữ để viết ra được, viết cho hết.Không tham gì, chỉ cần một mong ước.Lại nhớ đến khuôn mặt người, ngày ngày tháng tháng trên con đường đời dài đằng đẵng.Từng giờ từng khắc, đều thấy được ánh mắt người như dòng nước chảy dịu êm
comment