Cuối con đường chông gai kia, là thắng lợi vẫy chào. Ba trăm năm tắm mình trong biển máu, trái qua bao kiếp nạn, người cuối cùng vượt qua hết thảy mới là Vương!
Tinh thần tan vỡ, chư thần phẫn nộ, thiên la địa võng trốn ở chỗ nào?
Đi đi đi, về về về, vạn niệm đều hóa hư vô.
Cây cầu kín người đi.
lá rụng về cội gặp gió lại nổi lên, tung bay chín vạn dặm trên trời, sấm chớp vang dội che phủ ánh sáng.
Bá vương đã trở về..
comment