"Là khuyên rốn à? Anh có khuyên rốn sao?" Nguyệt Thời Ninh không khỏi nhìn anh với ánh mắt khác, con trai mà đeo khuyên tai thôi cũng đã không tránh khỏi bị người ta bàn tán.
Giản Tiêu chỉ "Ừ" một tiếng, đồng thời nhón chân đổi sang số cao hơn cho xe.
Họ phóng nhanh ra khỏi đường vành đai, khoảng cách giữa các xe dần giãn ra, rời khỏi thành phố, tầm nhìn cũng theo đó mà rộng mở hơn.
Gió cuối xuân dịu nhẹ, len lỏi vào ống tay áo, lướt qua làn da ẩn dưới lớp vải, rồi lặng lẽ thoát ra qua những kẽ hở.
"Chúng ta đang đi nhanh bao nhiêu?" Cậu không thể nhìn rõ bảng đồng hồ.
"40 dặm." Giản Tiêu đáp
comment