Biên tập: Nguyên - Beta: Maika
Thời gian đầu Lam Hạo Nguyệt không hề thích chàng thiếu niên ấy.Chàng tự kiêu, mắt cao hơn trán, không xem cảm nhận của người khác ra gì, thậm chí chẳng thèm nhìn thẳng vào mắt nàng lấy một lần.Mãi cho đến đêm trăng ấy, nàng ngã trong rừng, quần áo luộm thuộm xốc xếch, chàng thiếu niên nghe động mà tới, nhưng chẳng hề có ý tránh né mà đi thẳng đến.Lam Hạo Nguyệt trách móc, giận chàng ngạo mạn vô lễ.Lúc này chàng mới từ tốn bảo: “Cô yên tâm, mắt tôi đã mù
comment