Đọc các truyện convert về chiến tranh hoặc dùng nhiều chiến tranh, ta phần lớn chỉ cảm thấy nhiệt huyết, kích tình sôi trào (như Ky Động Phong Bạo), hoặc giả khâm phục trí tuệ (như Trương Tam Phong Dị Giới Du); đọc truyện có nhân vật chính vô lại, có lẽ, mọi người cũng chỉ được cái thống khoái.... Nhưng truyện này, cái ta nhìn thấy.....
Đằng sau cái kích tình lãng mạn là máu và nước mắt, bên cạnh những đoạn gian xảo hạ tiện, hài hước cười mém té ghế là những đoạn bi tráng - "bi" khiến cho người ta muốn khóc, mà "tráng" giống như một bản sử thi.... Một đất nước nhỏ bé, một dân tộc hiền lành, thậm chí yếu đuối, dãy dụa, khó khăn giữ nước..
comment