Một lần đi biết bao lâu
Trà xưa, hương cũ như ngâu vọng chờ*
Đem vừng, đỗ xanh, gừng, lá trà, gạo rang bỏ vào cối sứ, dùng chày gỗ nghiền mịn, phao thêm nước là được lôi trà[1]. Ngày nhàn nhã ngồi chọn nguyên liệu phối trà, chậm rãi nhấp ngụm trà nóng cho thấm chín khúc ruột, nhẩn nhẩn nha nha cảm giác thanh thản sảng khoái.
Vậy mà có người không biết tốt xấu, tay vỗ bàn chê trà hương, miệng nhất mực kêu: “Nam nhi phải uống rượu, cả ngày cầm chén trà ra thể thống gì nữa!”
Tập Mộ Xuân không buồn không giận, khẽ cười: “Rượu năng tiêu sầu, trà nhưng vô ưu.”
Chu Vũ tất nhiên không hiểu. Hình mạo thiếu niên nhưng tính khí hào khách
comment