Cảm thấy xấu hổ về tình cảm đồng giới của mình, Haru bỏ cung thuật và chuyển đi thật xa để quên hết quá khứ đau buồn. Vài năm sau, anh được bổ nhiệm làm giáo viên ở một trường trung học phổ thông. Cuộc gặp gỡ định mệnh xảy ra, lúc này anh biết Tsukasa – em trai của người anh đã từng yêu, cũng mến anh từ rất lâu rồi. Khi nhìn Tsukasa giương cung, Haru như được quay về khoảng thời gian đầy nhiệt huyết của mình. Anh cảm nhận được một sức sống mới, nhưng vẫn bị dày vò bởi ký ức cũ. Nhưng rồi, Tsukasa đã chứng minh được “Yêu một người nghĩa là, cảm xúc dành cho người đó không phải là điều đáng xấu hổ”…Xem thêm
comment