Tô Hiển Nhiên năm sau sẽ bước sang tuổi ba mươi. Cái tuổi phải nói là nửa đời người và cũng phí hết cả quãng đời thanh xuân thiếu nữ rồi thế mà vẫn chưa một mảnh tình vắt vai...
Không hiểu sao cô có thể ế đến mức này. Lúc trước thì còn ngây thơ chưa cảm giác rung động với ai. Lúc sau thì suy nghĩ quen nhau nhưng phải giữ vững phòng tuyến của bản thân, phải thủ thân như ngọc, thành ra quen vài người nhưng lại không dám thân mật quá. Thế là cứ ế cho tới giờ. Ế tới nỗi giờ dù cô có viết chữ "trinh nữ" treo lên cổ cũng không ai thèm tới ăn chứ nói gì có được gia đình...
Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng....
Số cô nhọ..
comment