Có khi cô cũng chẳng ngờ đến đối tượng xem mắt mà mình chuẩn bị phớt lờ đi lại chính là người mà cô từng thầm yêu.
Giống hệt như có một cỗ máy thời gian mang cậu đến ngay trước mặt cô vậy khiến cho cô không biết phải làm sao.
"Tớ là Thẩm Điềm."
"Chu Thận Chi." Cậu thờ ơ lạnh nhạt đưa tay về phía cô.
Thẩm Điềm mỉm cười nhưng tuyệt nhiên lại mang câu nói "Cậu vẫn còn nhớ tớ chứ? Chúng ta là bạn cùng lớp cấp ba đấy" giấu ngược vào trong.
- ---
Yêu đơn phương giống như chiến trường của riêng một người
comment