Ngày đầu tiên chuyển trường Kỷ Khê Bạch đã bị người ta trộm bóp tiền, mãi đến khi lên xe buýt cậu mới biết.
Tài xế chờ cậu quẹt thẻ, người trên xe cũng nhìn chằm chằm cậu.
Sự xấu hổ chưa bao giờ có đã xảy ra trên người cậu, giải cứu cậu chính là âm thanh trong trẻo, hơi thở hổn hển của một cô gái.
"Cậu ấy đi cùng cháu!"
Sau khi xuống xe, Kỷ Khê Bạch nói lời cảm ơn với Thời Nguyệt.
"Không cần cảm ơn, cảm giác anh hùng cứu mỹ nhân thật tuyệt!"
"..."
"Nói cảm ơn thì khách sáo quá, hay cậu lấy thân báo đáp đi!"
"?"
Kỷ Khê Bạch lườm cô một cái: cô nàng này nghĩ hay đấy
comment