Con hẻm hẹp, không khí đầy ám muội. Khói thuốc lượn lờ, hoa khôi bị chàng trai da trắng lạnh lùng ép vào tường.
Ánh trăng soi sáng nốt ruồi lệ dưới mắt anh ta, gợi cảm khiêu khích. Hoa khôi ngượng ngùng nói: "Có người ở đằng kia."
Kỳ Lãng quay đầu liếc mắt nhìn cô gái đang lúng túng mang lạp xưởng tới cho anh, thái độ lười biếng—— "Ồ, em gái tôi."
……
Bạch Hà và Kỳ Lãng là thanh mai trúc mã. Kỳ Lãng từ nhỏ đã nghịch ngợm, nắn nắn má cô bé: "Tiểu Bách Hợp, gọi anh đi, anh mời em ăn kẹo." Bạch Hà đỏ mặt, mím chặt môi, cố chấp không chịu gọi hai từ đó.
Ngoài Kỳ Lãng, còn có Ngôn Dịch lớn lên cùng Bạch Hà
comment